[Truyện Gieo] TRÍ KHÔN CỦA TA ĐÂY! – Phần 2

 

[Truyện Gieo] TRÍ KHÔN CỦA TA ĐÂY! - Phần 2 1

Tóm tắt phần 1:

Cọp vì tò mò muốn tìm hiểu trí khôn là gì nên đã tới hỏi anh nông dân. Anh nông dân bảo anh quên trí khôn ở nhà nên phải về nhà lấy. Nhưng anh sợ Cọp sẽ ăn mất Trâu khi anh về nhà nên anh đề nghị phải trói Cọp vào gốc cây. Cọp đồng ý ngay. Sau đó, anh nông dân chất rơm quanh gốc cây và đốt, rồi anh quát lớn:”Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây!”.

Trâu thấy vậy nên cười, không may hàm trên va vào đá không còn chiếc nào. Mãi sau lửa cháy đứt dây nên Cọp mới bỏ chạy được vào rừng. Kể từ đó, Trâu không còn răng ở hàm trên còn Cọp thì có những vằn đen dài ở trên người.

Phần 2:

Anh nông dân trở về làng trong tâm trạng sung sướng hả hê khi đã lừa được con Cọp ngu ngốc. Anh kể cho mọi người trong làng nghe chuyện trói Cọp và đốt để cho Cọp biết thế nào là trí khôn. Mọi người nghe xong đều sung sướng và được trận cười đã đời.

… chỉ duy nhất có một người không cười.

Đó là … Già Làng.

Già Làng nghe được chuyện liền tiến về phía anh nông dân ngạo mạn và vả cho anh một cái chí mạng trong sự ngỡ ngàng của mọi người.

“Đấy là LỪA ĐẢO, không phải là trí khôn. Mày có còn trí khôn thì đi tìm cọp về đây.”

Nói rồi già làng ra lệnh cho tất cả mọi người trong làng cùng đi tìm Cọp. Tìm mãi, tìm mãi mới thấy Cọp đang bị bỏng rất nặng nằm thoi thóp cạnh bờ suối trong khu rừng thẳm.

Dân làng cùng hò nhau đưa Cọp về. Già Làng ra lệnh cho mọi người phải thay phiên nhau chăm sóc chu đáo cho Cọp ngày đêm.

Vài ngày sau, Cọp cũng dần bình phục. Cả làng quây quần xung quanh Cọp. Già Làng đến bên, nắm lấy móng vuốt của Cọp và xin lỗi Cọp vì những lỗi lầm do người dân làng mình gây ra. Anh nông dân cũng nhận ra lỗi lầm của mình và cũng đã dũng cảm đến xin lỗi Cọp trước sự chứng kiến của tất cả mọi người.

Cọp cười và nói: “Tôi đã cảm thấy đỡ hơn rồi. Trí khôn của con người thật là lợi hại quá. Tôi bị đau thế này mà hiểu được một bài học như vậy thì cũng đáng lắm.”

Với khuôn mặt nhăn nheo và phúc hậu, Già Làng cất lên những lời nói trầm ấm “Cọp ơi, trí khôn của con người không phải là như vậy đâu. Trí khôn của con người là ở chỗ biết nhận ra những lỗi lầm của mình và có đủ dũng cảm để sửa sai. Trí khôn của con người là ở trái tim biết phân biệt phải trái và biết thương yêu. Cọp hãy ở lại đây thêm ít lâu để người làng được chăm sóc cho Cọp và hãy là một người bạn với con người Cọp nhé!”

Gương mặt Cọp như được thắp sáng bởi những lời nói của Già Làng. Cọp nở nụ cười hiền từ tha thứ cho anh nông dân.

Chứng kiến toàn bộ sự việc, Trâu cũng nhận ra sự vô duyên của mình khi đã cười trên nỗi đau của Cọp khi bị đốt. Trâu cũng xin lỗi Cọp và kể từ đó Trâu trở thành một người bạn thân thiết của Cọp.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *