Cơ thể của chúng ta không thuộc quyền sở hữu của chúng ta. Hầu hết các hoạt động trong cơ thể không phải do chúng ta điều khiển. Năng lượng làm cơ thể chúng ta vận hành cũng chính là năng lượng của thiên nhiên.
Có bao giờ bạn cảm thấy buồn khi đọc tin về những khu rừng bị cháy hoặc chặt phá để làm thỏa mãn nhu cầu của con người không?
Điều này là bởi vì đâu đó chúng ta cảm thấy sự kết nối với thiên nhiên. Nên một cách vô thức, chúng ta cảm thấy tức giận như đó là một phần cơ thể mình đang bị tổn thương vậy.
Mặc dù vậy, đôi khi chúng ta cũng quên mất cơ thể của chúng ta cũng là một tài nguyên thiên nhiên. Và đôi khi chúng ta đang sử dụng nguồn tài nguyên này một cách quá mức để giải trí, để thỏa mãn một nhu cầu hoặc để làm giàu …
Điều đó vô tình làm chúng ta trở thành những ‘kẻ cắp’ từ chính cơ thể mình, không khác gì những kẻ đang chặt phá rừng ngoài kia.
Cho nên là định kỳ chúng mình cùng cho cơ thể được nghỉ ngơi nha bạn – giống như người nông dân cũng cần cho đất nghỉ sau mỗi vụ trồng trọt vậy.
Sự nghỉ ngơi này có thể được diễn ra vài phút sau mỗi giờ làm việc, và cũng có thể diễn ra vài ngày sau mỗi tuần, hoặc vài tuần sau mỗi năm.
Khi ta nghỉ ngơi là ta cho cơ thể có thời gian tái tạo năng lượng và phục hồi sau mỗi lần ‘bị khai thác’.
Sự nghỉ ngơi cũng là tạo khoảng trống để chúng ta được ở trong tâm thái sẵn sàng đón chào những trải nghiệm tiếp theo.
Sự nghỉ ngơi còn là một phần quan trọng của tiến trình sáng tạo. Tâm hồn càng trống rỗng thì những lựa chọn đưa ta tới tự do sẽ càng trở nên rõ ràng.